Nồng nàn hương vị trà bơ, quốc hồn của Tây Tạng

Tây Tạng là vùng đất cao nguyên có độ cao lớn nhất trên thế giới, nơi con người ta sống bình thản giữa đất trời, chan hòa với thiên nhiên, mặc kệ những xô bồ ngoài kia. Trà bơ với người dân Tây Tạng chính là thứ thức uống "quốc hồn, quốc túy", mang đến hơi ấm cho họ mỗi ngày.

 
Để đối mặt với không khí lạnh giá nơi đây, người Tây Tạng không chỉ cần áo ấm, mà họ còn phải dùng thêm những loại thức uống đặc biệt để làm ấm và bổ sung năng lượng thiết yếu cho cơ thể. Trà chính là loại thức uống đặc biệt, được người Tây Tạng thưởng thức vào mỗi sáng bình minh, cho đến trưa hay thậm chí là chiều tối. Có những nơi ở Tây Tạng, thậm chí người ta uống đến 60 cốc trà mỗi ngày. 
 
Hình ảnh người ngồi thong thả thưởng thức cốc trà, hay chính xác hơn là trà bơ (Yak Butter Tea), được làm từ trà đen Pu-erh, bơ Yak (loại bò đặc trưng của vùng đất này), muối Himalaya (một loại muối mỏ màu hồng có tác dụng chữa bệnh) và sữa đã trở thành một biểu tượng quen thuộc trên vùng đất cao nguyên này. Vậy loại trà này có gì thu hút, mà người Tây Tạng lại biến nó thành thức uống truyền thống của dân tộc?

Ba tầng hương vị của trà bơ

Những ngụm trà bơ đầu tiên dễ khiến cho người chưa quen cảm thấy khó chịu, bởi hương vị kết hợp giữa 3 loại trà, bơ, muối này không hợp với nhiều người. Tuy nhiên sau ngụm thứ 2, thứ 3 sự khó chịu này sẽ giảm dần, đến ngụm thứ 5, thứ 6 thì đã có nhiều người bị món trà này chinh phục. Thậm chí nhiều du khách thập phương sau khi trở về vẫn còn nhớ mãi về món trà gây nghiện này, bởi trong không gian giá rét dường như không có thứ gì nhâm nhi phù hợp hơn trà bơ Tây Tạng. Để phân tích cụ thể thì trà bơ Tây Tạng có nhiều tầng hương, vị đan xen khá lạ lùng trong sự hài hòa cần thiết, đủ để chinh phục những người thưởng trà khó tính nhất. Chẳng hạn như ban đầu vị mặn của muối, đậm đà béo ngậy của bơ sẽ lấn át trong ngụm trà đầu tiên, hương vị của trà lúc này chưa được bộc lộ rõ. Nhưng sau đó, hương vị của trà đen mới bắt đầu tấn công vào vị giác, đầu lưỡi chúng ta cảm nhận được chút chát chát, thanh thanh. Cuối cùng khi ngụm trà qua đi thì sẽ lưu lại chút ấm áp, ngòn ngọt nơi gốc lưỡi người uống - mùi vị của loại sữa bò được vắt từ sáng sớm tinh mơ trên cao nguyên Tây Tạng. Nếu có dịp đặt chân đến mảnh đất này, bạn nên thưởng thức món trà quốc hồn - quốc túy của người Tây Tạng một lần. Và ngỡ ngàng trước hình ảnh người dân mỗi ngày cầm trên tay cốc trà nóng ấm, bình yên giữa khung trời khắc nghiệt này.

Nguồn gốc của trà bơ Tây Tạng

Với thời tiết khắc nghiệt quanh năm, Tây Tạng không thể tự trồng trà được. Đa số trà ở Tây Tạng được nhập thông qua "Tea Horse Road". Đây là con đường xa xôi và trắc trở dài gần 4000 km của các nhà buôn, vượt qua một trong hai tuyến đường cam go mang trà ngon đến Tây Tạng để đổi lấy ngựa tốt. Một tuyến bắt đầu từ Ya’an, tỉnh Sichuang, tới Tây Tạng ngang qua Luding, Kangding, Batang rồi xuôi Nepan tới Ấn Độ (3.100 km). Tuyến kia thì bắt đầu từ Pu-er, tỉnh Yunnan tới Tây Tạng bằng cách đi qua Dali, Lijang. Zhongdian, Deqin… và kéo dài qua Myanmar, Nepal và Ấn Độ (3.800 km). Chính bởi tính chất gian nan cũng như độ dài của đoạn đường này mà "Tea Horse Road" đã trở thành một trong những tuyến đường kinh doanh huyền thoại, sánh ngang với "Con đường tơ lụa" trên thế giới.

Trà bơ vừa là món quà thiết đãi du khách gần xa

Với khách du lịch Tây Tạng đến từ khắp nơi trên thế giới thì loại trà này có hương vị béo béo, thơm thơm mà lại mằn mặn kỳ lạ. Đây là một món quà quý giá mà người Tây Tạng thiết đãi với du khách, thể hiện sự hiếu khách của họ. Dù bạn là ai hay đến từ đâu, chỉ cần đặt chân đến ngôi nhà nào đó trên vùng đất này, bạn cũng sẽ nhận được một cốc trà bơ ấm áp từ người dân bản địa. Để chế biến, người Tây Tạng sẽ đun trà với nước sôi trong thời gian khá lâu so với những loại trà thông thường khác. Sau khoảng 1 tiếng sẽ cho bơ và muối vào, rồi dùng bình trà Chandong để hòa tan trà sữa, vừa đun cùng với bơ.

Nguồn: Tổng hợp.

Bài khác

Bài viết mới